"Lầu xanh" đội lốt doanh nghiệp
- Pháp luật
- 12:47 - 17/08/2016
Thoát y trong công ty
Hai “đào” bắt đầu đứng trên chiếc bàn gỗ chữ U, ngang mặt chúng tôi. Tiếng nhạc từ hai chiếc loa gắn sâu trong tường bỗng dội lên những âm thanh với cường độ cực mạnh. Trong tiếng nhạc đầy kích động, hai “đào” bắt đầu nhún nhảy và làm động tác thoát y.
“Đào” tên Ng. đứng sát đào tên K, bắt đầu lắc lư, làm những động tác khêu gợi. Váy trên hai “đào” từ từ tụt xuống khiêu khích, mời gọi. Tốc độ tụt nhanh hơn khi khách nhét tiền vào. Nhét tiền vào áo-áo rơi, nhét tiền vào quần - quần tụt. Cho đến khi cả hai hoàn toàn khỏa thân.…
Đó là cảnh tượng diễn ra trong một công ty TNHH có tên B. C trên phố Phan Xích Long quận Phú Nhuận TPHồ Chí Minh. Điều kỳ lạ ngoài treo biển công ty nhưng bên trong không hề có văn phòng bàn giấy. Không biết kinh doanh mặt hàng gì, chỉ thấy bảo vệ đứng canh cửa sắt, thấy khách quen thì đưa lên lầu.
Để thâm nhập được vào “công ty” này, chúng tôi phải nhờ đến T. còn gọi là T. “trọc” -một tay chơi Sài Gòn sành sỏi. Trước đó, T. gọi điện “đặt hàng” nên vừa bước vào thì L. - quản lý ở đây đã chạy đến tay bắt mặt mừng. Chúng tôi nhanh chóng được người dẫn đi thang máy lên tầng 4, ở đó là một thế giới khác. Phòng rộng chừng 20m, chiếc bàn gỗ lớn đặt ở giữa, trên bày la liệt các gói đồ khô làm thức nhắm.
Các đào sẵn sàng phục vụ từ A tới Z trong những “công ty”.
Dãy ghế đệm màu đen hình chữ U ôm sát tường, chiếc TV gắn trên tường màn hình khá nhỏ, trông không có vẻ gì một phòng để hát karaoke, cũng bởi không ai vào đây chỉ để hát. Khoảng chừng 5 phút sau quản lý L. mở cửa lễ phép nói: “Mời các anh chọn đào”.
Lần lượt khoảng 20 đào, ăn mặc hở hang, phô bày da thịt, môi son má phấn diễu một vòng rồi đứng trước mặt chúng tôi đủ những gầy béo, cao thấp, nhưng nhìn chung độ tuổi chỉ khoảng mười tám đôi mươi. L. ghé tai bảo: “Anh muốn “check” hàng cứ gọi các em đến “soi” thoải mái”. Ngắm nghĩa một lúc, ra vẻ chưa vừa ý, T “trọc” hất hàm bảo quản lý: “Cho tốp khác lên đi”. Quản lý khom người nhã nhặn: “ Ông anh hôm nãy kỹ tính thế, đây toàn các em hàng tuyển”.
Tôi muốn hỏi quản lý L. về độ an toàn của “công ty”. Quản lý L. nói ngay: “ Anh yên tâm, chúng em đã có người đỡ đầu. Khi cậu em mở những nhà hàng này ra đều có người đưa xuống quận, phường gửi hết rồi”. Theo tìm hiểu thì tôi được biết chủ nhà hàng này tên T, người ta thường gọi là “ T. lùn” .
T “trọc” rút tiền bo cho quản lý 500 nghìn đồng. Lập tức một tốp khoảng hai mươi em diễu vào, vẫn ngồn ngộn thịt da son phấn.Tôi không ngờ ở đây lại có nhiều “đào” như một siêu thị hàng người. L. cho biết ông chủ nơi này có một hệ thống rất nhiều “công ty TNHH” trên địa bàn quận 1 và quận Phú Nhuận nên hằng ngày số đào được điều động, luân chuyển từ “công ty” này sang “công ty” khác rất lớn. Quy mô của nó cỡ một tập đoàn với nhiều công ty con có “nhân lực” lên tới con số hàng trăm “đào”.
T “trọc” đã chọn được mấy “đào”. Vừa ngồi cạnh T, lập tức “đào” có mái tóc vàng hoe mặc váy ngắn cũn cho tay lên người L. “đi du lịch”. Màn dạo đầu này vừa thử độ ăn chơi của khách và kiểm tra xem có thủ hàng nóng hay không. Các loại nắp bia được mở liên tục, tiếng “bụp” “bụp” kèm theo tiếng xé vỏ các loại bao đựng đồ khô, thức ăn nhanh.
Chúng tôi có 4 người, chỉ trong khoảng 8 phút, hai két bia Sài Gòn và Tiger được khui hết ra. Giá bia và đồ ăn ở đây được tính với giá cắt cổ, một lon bia 40.000 đồng nên các “đào” tìm mọi cách, thủ thuật để khui bia xé đồ ăn càng nhiều càng tốt…
Uống được dăm bảy lon, tay quản lý chạy vào nói: “Nào, các em đi siêu thị”. Tôi đang ngơ ngác không hiểu vì sao các “đào” lại đi siêu thị vào lúc này thì L. tinh quái nháy mắt: “Rồi sẽ biết”. Các đào chạy ra khỏi phòng, một lúc sau quay lại, trên người chỉ còn những mảnh vải ngắn cũn cỡn, nội y được cởi hết. Hoá ra “đi siêu thị” là cởi hết nội y và sẵn sàng không mảnh vải che thân nếu khách chịu bo.
Màn thoát y đang đến đoạn cao trào. T “trọc” vỗ tay khoái trá, rút tiền cắm vào miệng 10 chai bia Tiger được mở sẵn. Hai đào uốn éo trong thứ ánh sáng mờ ảo tiến sát mặt bàn. Một lúc sau, tiền cắm trên 10 chai bia được hai đào “gắp” hết. L. buột miệng: “Các em “gắp” nhanh ghê, hết hai triệu của anh rồi”. “Đào” O hét lên: “Bo tiếp đi anh ơi, em biểu diễn mở bia” . T. rút tiếp nắm tiền, bỏ lên mặt bàn, “mở bia ngọt vào nhé”. Hai “đào” bật bia với kỹ nghệ của người Thái được giới sành chơi đồn thổi bấy nay.
Rời “công ty TNHH BC” chúng tôi thâm nhập nhiều công ty TNHH và nhà hàng trên địa bàn quận Phú Nhuận và quận 1. Đó là những địa chỉ như công ty TNHH XP (đường Trần Huy Liệu- quận Phú Nhuận), Cty TNHH A.T.B (đường Huỳnh Văn Bánh, quận Phú Nhuận) Công ty TNHH H.H.O (đường Nguyễn Kiệm, quận Phú Nhuận), “Công ty con” K.T (đường Trần Quang Khải, quận 1) “Công ty con” H.A.D ( đường Thích Quảng Đức- quận Phú Nhuận)…
Điều bất ngờ ở tất cả những nơi treo biển công ty TNHH là cách bài trí phòng ốc, gác cửa an ninh…đều giống nhau. Các “công ty” đều không có bàn giấy văn phòng, chỉ có những chiếc bàn chữ U đặt giữa cùng với bia và các cô đào lúc nào cũng sẵn sàng phục vụ. Tất cả cho thấy một hình thức mại dâm mới đội lốt doanh nghiệp đang hoạt động ngang nhiên giữa trung tâm TPHồ Chí Minh.
Một lầu xanh đội lốt doanh nghiệp hoạt động công khai ở quận Phú Nhuận.
Khó dẹp bỏ “lầu xanh” đội lốt doanh nghiệp?
Ông Lê Văn Quý, Chi cục phó Chi cục Phòng chống tệ nạn xã hội TPHồ Chí Minh nhân định mại dâm núp bóng công ty TNHH là một hình thức trá hình, biến tướng thông qua việc xin giấy phép thành lập công ty một cách hợp pháp. Bên ngoài treo biển công ty, nhưng bên trong lại để tiếp viên ăn mặc hở hang, sẵn sàng chiều khách, lén lút bán dâm tại chỗ hoặc có hợp đồng bãi đáp.
Trong khi đó một số cơ quan chức năng lại cho rằng do sự thông thoáng của Luật Doanh nghiệp đã bị những kẻ kinh doanh mại dâm lợi dụng để đối phó.
“Nói chung nếu thấy những “công ty” hoạt động như vậy mà mình chưa xử lý được thì người dân sẽ đặt vấn đề có bao che, bảo kê? Trách nhiệm của chính quyền địa phương không giải quyết thì bức xức của người dân rất lớn. Chúng tôi không thể “chào thua”. Tới đây sẽ quyết liệt kết hợp cả biện pháp hành chính lẫn hình sự để đẩy lùi tệ nạn này”. Ông Nguyễn Đông Tùng |
Ông Trần Quang Hải, Phó trưởng phòng Văn hóa quận Phú Nhuận chia sẻ: “Cái khó nhất trong công tác triệt phá mại dâm ở những công ty nhà hàng trá hình là những đối tượng này tìm mọi cách đối phó với lực lượng kiểm tra. Cách đối phó rõ nhất là khi bị xử phạt, trong thời gian chờ cưỡng chế hành chính thì họ đã đăng ký thành lập doanh nghiệp mới. Tình trạng thay tên, đổi chủ của các doanh nghiệp để tránh thi hành quyết định xử phạt vi phạm hành chính của quận được các doanh nghiệp trá hình áp dụng. Việc lập doanh nghiệp mới rất nhanh. Trong 6 tháng đầu năm, có 5 doanh nghiệp hoạt động mại dâm trá hình xin đổi giấy phép đến 10 lần để tránh thi hành quyết định xử phạt hành chính (trên 620 triệu đồng). Khi mình đến phạt thì họ đưa giấy phép thành lập doanh nghiệp mới ra. Tên doanh nghiệp cũ biến mất. Nan giải”.
Ông Đỗ Phụng Hiệp, Chánh văn phòng UBND quận Phú Nhuận thừa nhận những kẻ kinh doanh mại dâm trá hình ngày càng biến tướng tinh vi, thuê cả luật sư để “lách luật”, sẵn sàng “bắt bài” các cơ quan chức năng. Có những hiện tượng đoàn kiểm tra liên ngành chuẩn bị đi kiểm tra thì các “công ty” đã nắm được lịch trước!?
Trung tá Trần Vũ Phương Dũng, Đội phó đội Hình sự công an quận Phú Nhuận khẳng định, mại dâm đội lốt doanh nghiệp đang phát triển, cơ quan công an buộc phải trinh sát nắm tình hình rất gian nan. Mặc dù những “doanh nghiệp” này hoạt động khá “sôi động” trên địa bàn quận Phú Nhuận, nhưng trong năm 2015, đội hình sự công an quận Phú Nhuận chỉ triệt phá được hai “lầu xanh” trá hình.
Ông Nguyễn Đông Tùng, Phó chủ tịch quận Phú Nhuận cho hay, có những hôm đi thực tế, thấy những “công ty” chỉ có bàn gỗ chữ U biết là “đào” sẽ đứng trên để múa thoát y nhưng nếu chỉ kiểm tra hành chính thông thường thì không thể vô được.
Trước hiện tượng mại dâm đội lốt doanh nghiệp đang hoạt động có tính chất công khai trên địa bàn mà ít bị triệt phá, dư luận đang đặt câu hỏi có hay không có việc bảo kê cho những “lầu xanh” này?