CHỦ NHẬT, NGÀY 10 THÁNG 11 NĂM 2024 10:38

Trang thơ Xuân

Hoàng Thụy Anh

Thắp

mùa vừa bay lên

tự do sắc

tự do hương

bên hàng chuối vô ngôn

nồi có đôi

bánh chưng có đôi

chái bếp cũng rộn ràng

xúng xính

hạnh phúc rạ rơm

anh cùng em nhen

xuân

thắp xuân

nối dài xuân

giữa tim trời đất

chân dung tháng Giêng trong ngần

ta cùng nâng ly

cho nhau

từng giây mật ngọt

gọi quê về

giữa làn khói bao dung

Empty

---

Nguyễn Quang Hưng

Nhận xuân

Mắt những mắt mở từng ô

Đón không gian mới như vừa thiêng liêngTừng tâm niệm biếc xanh lên

Thì hoa lá sẽ nở trên mắt người

Làm thân gỗ cứng đội trời

Thân mềm để sống những đời đan nhau

Nụ là hy vọng ngày sau

Hoa cho lá nõn quả màu mang theo

Giao thừa cẩm tú vừa thêu

Ngọn đèn trời đất người khêu sáng bừng

---

Hồng Thanh Quang

Biết còn Huế

nữa hay không

Biết còn Huế nữa hay không,

Vuông tròn gì cũng cứ mong gặp người...

Đêm nay trăng lẻ lưng trời,

Hết rằm, ai giữ giúp lời ru xưa...

Đẹp xinh như thể bông đùa

Biết tôi thi sĩ, bỏ bùa đa mang...

Không dưng đá cứ mơ màng

Đôi môi cong tựa lá vàng lửa non...

Bây giờ bồng bế đàn con,

Nhớ sao được thuở còn son cuộc tình...

Giữa khuya rạn vỡ khuôn hình,

Thôi đừng đau giúp nỗi mình khát đôi...

Biết còn Huế nữa hay thôi,

Em gieo quả nhớ cuộc chơi trộn mùa...

Mưa rồi tạnh, để rồi mưa,

Tôi về lối lạ, cửa chùa ướt rêu...

Empty

---

Lữ Mai

Bức tranh xuân

Bắt đầu bằng nỗi nhớ bâng quơ

Mặt hồ đẫm sương mắt người khẽ chớp

Cây mõ già lá rụng rơi tiếng nước

Mầm non xanh nhường bước những ai về

Mải mê ký họa nét chì thật mảnh

Xuân men qua rào thưa tóc xanh

Phố thị ấm lành lời rao gõ cửa

Mở ra phơn phớt hoa đào

Cùng đánh thức ban mai

Cùng đánh thức bao điều quên lãng

Một vầng mây tỏa rạng đằng đông

Một quầng nước vin bóng người náo động.

---

Hữu Điệp

Hương xưa

Ngạt ngào hương bưởi tháng ba

Nhớ đêm mưa bụi sân nhà đầy vơi

Giọt sương trong mắt ngoan cười

Nửa ai còn giữ? Nửa tôi dại khờ...

Đêm qua tôi lại nằm mơ

Lạc vào hương bưởi lối chờ vườn yêu

Yếm đào khéo bắc cầu kiều

Pháo hồng rượu đỏ xuân tiêu cùng người…

Giật mình tỉnh dậy riêng tôi

Chuyến đò thủa ấy… xa rồi còn đâu

Lục bình tím ngặt bóng cầu

Tháng ba hương bưởi nhớ nhau thì về.

Empty

---

Khúc Hồng Thiện

Mong em về kịp hội xòe

Khăn piêu áo cóm đừng khoe chốn này

Phố phường nghiêng ngả vì say

Làm sao cạn được chén đầy khi yêu

Em về kẻo lỡ cơm chiều

Mưa giăng mắt bạc chớ liều bước chân

Ở đây xuôi ngược vũ vần

Quen đâu với vẻ trong ngần hoa ban

Về đi em với chứa chan

Về đi em với đại ngàn mà thương

Quên đi, về với bình thường

Một tôi với một con đường lại say.

---

Nguyễn Đức Hạnh

Cuối năm...

Sông Cầu chảy vào mắt non tơ

Kìa chuồn chuồn bay ngắm bóng của mình

Mẹ gánh rau hay rau gánh mẹ

Một lưng còng. Thúng núi thúng sông

Sông Cầu hát cùng em và tôi

Hương tóc thơm làm hàng cây trẻ thế

Xe đạp lăn sao nhanh quá thể

Có một loài hoa sau lưng biết cười

Sông Cầu chảy qua tôi thành thơ

Ngọt lành ôm đắng cay mọc gốc

Quả đắng hay chua cành cong hay thẳng

Vẫn từ cội rễ này xuyên đá mà lên

Một gốc cây mọc lên ba nhánh

Nhánh cho quê, cho mẹ, cho em

Bão chém cây đau mãi thành im lặng

Cây già nhựa trong hơn tự vá tự lành

Thân già bệnh cũ nằm nghiêng

Nghe sông Cầu vỗ thật hiền mà mơ.

Empty

---

Lương Định

Rồi mùa xuân sẽ đến

Dù dịch giã rồi mùa xuân sẽ đến                       

Mai lại rực rỡ vàng trong nắng gió phương Nam

Mùa vẫn thế muôn đời không đổi khác Hoa tới thì bung sắc kiêu sa

Xuân đất trời phơi phới lòng ta

“Quẳng hết gánh lo đi” * cùng thưởng hoa em nhé

Qua trải nghiệm bao tháng ngày đông giá

Ta mới được đắm say hương sắc xuân thì          

Sài Gòn lại ngập tràn hoa trên phố

Muôn sắc màu muôn gương mặt như hoa          

Như chưa từng những tháng ngày dịch giã

Xuân trở về náo nức cuộc hồi sinh

* Tên cuốn sách “Quẳng gánh lo đi mà vui sống”

của tác giả Dala Carnegie (Mỹ),

dịch giả Nguyễn Hiến Lê dịch.

---

Mạc Hân

Về

Chờ một loài hoa mớm lửa

Mọc sang vườn nhà bụi nắng

Em đi mà rỗng cả mùa

Tóc sông gội vào trống vắng

Nhớ cong nỗi niềm trăng khuyết

Cánh chim đi đón mùa xuân

Em xa, em về sông biết

Tiếc gì bữa tiệc trần gian!

Sẽ cưới cả ngày tháng cũ

Cho men ủ vị trầu cau

Thiết tha tay mình nắm lại

Như là đá sỏi cần nhau

Một đóa nhu mì năm mới

Nở giữa nguyên xuân yêu kiều.

Empty

---

Vương Tâm

Ru anh

Ru anh lời của nụ hôn

Để quên đi ngọn gió buồn xôn xao

Dòng đời như lá rì rào

Trong em bao nỗi cồn cào xanh nguyên

Âm vang lời đá vững bền

Ru cho ngọn sóng trao nghiêng suốt đời

Ru về những kỷ niệm vui

Lung linh như nắng ngời ngời biển quê

Lời hoa đỏ thắm câu thề

Tình yêu không thể cắt chia đôi đường

Em ru anh với yêu thương

Mái nhà ấm những tơ vương thuở nào

Bay lên ríu rít trời sao

Dải ngân hà hát rì rào trong đêm

Em ru đôi mắt dịu hiền

Khép vào cõi mộng đừng quên đường về

Nồng nàn hương lúa hương quê

Hát cho óng ả rặng tre đầu làng

Anh chìm vào cõi mênh mang

Ngủ trong tia chớp hai hàng mi cong

Ảnh trang thơ: NST

CÙNG CHUYÊN MỤC
Xem theo ngày
Mất ngủ và thuốc Đông y: Vì sao niềm tin bị lung lay?

Mất ngủ và thuốc Đông y: Vì sao niềm tin bị lung lay?

Trong nhiều thế kỷ, Đông y đã là một phần quan trọng trong y học và văn hóa của nhiều nước châu Á, đặc biệt là Trung Quốc và Việt Nam. Tuy nhiên, trong xã hội hiện đại ngày nay, niềm tin...
4 tháng trước
Báo dân sinh
Báo dân sinh
Báo dân sinh