Những người mạnh mẽ đi cùng HIV
- Y học 360
- 14:54 - 22/12/2019
Chàng trai David Stephens lúc còn trẻ trước khi trở thành một nhà hoạt động xã hội, anh ấy làm pha chế rượu tại một quán bar ở thành phố Melbourne tại Úc. Anh là người Anh di cư sang Úc sinh sống và lập nghiệp. Anh không nói rõ lây nhiễm HIV như thế nào? Năm 25 tuổi, anh phát hiện ra dương tính với HIV. Lúc đó, bác sĩ nói anh chỉ có thể sống thêm được khoảng 5 năm nữa và cứ thế cho đến nay anh David đã ngoài 60 tuổi.
Khi biết mình là người sống chung với HIV anh tham gia vào mạng lưới những người sống chung với HIV ở Úc, tham gia nhiều hoạt động vận động chính sách liên quan đến quyền của người sống chung với HIV. Rồi sau đó, đi học tại chức từ cử nhân rồi tốt nghiệp tiến sĩ (PhD) với luận văn về chủ đề HIV và quyền con người.
Anh David đã điều trị thuốc kháng virus ARV được 30 năm, có những lúc vì áp lực uống thuốc, tác dụng phụ của ARV, do tâm lý mỗi lần uống thuốc lại nhắc mình là người sống chung với HIV. Anh ấy đã bỏ điều trị hơn 2 năm. Do bỏ trị nên tế bào miễn dịch CD4 của anh bị thấp, bị kháng thuốc dẫn tới ốm đau. Anh ấy đã phải bay sang Bangkok khám và điều trị lại với phác đồ cao hơn.
Có người hỏi anh sinh con bằng cách nào? Anh không ngần ngại, chia sẻ rất cởi mở. "Mới đầu tôi sử dụng bao cao su vì tôi không muốn có con và dự phòng cho vợ nhưng vợ tôi muốn có con, cô ấy là một phụ nữ mạnh mẽ hơn tôi tưởng. Chúng tôi sinh con theo cách tự nhiên như các cặp vợ chồng khác".
Do tài trợ về HIV tại Việt Nam cắt giảm, dự án đóng cửa. Chị Junienne vợ anh David cùng chồng con về Melbourne sinh sống và làm việc. Cậu con trai anh David đã trở thành một chàng trai trưởng thành. Năm nay, đã là sinh viên năm cuối tại một trường Đại học danh tiếng ở Melbourne.
Những tổ chức quốc tế đã tài trợ cho các hoạt động phòng, chống HIV/AIDS tại Việt Nam suốt hơn 15 năm qua, đặc biệt là chương trình PEPFAR Hoa Kỳ (Kế hoạch cứu trợ khẩn cấp của Tổng thống Hoa Kỳ về phòng, chống AIDS) và các tổ chức đối tác thực hiện chương trình của PEPFAR, các dự án khác, các cán bộ quản lý chương trình, nhân viên y tế và những người bạn từ chính cộng đồng. Họ chính là những người đã làm nên sự thay đổi, là tác giả thật sự viết lên những câu chuyện cuộc đời trong cuốn sách "Những người đi cùng HIV" gây xúc động mạnh mẽ về tính nhân văn, vì những câu chuyện không chỉ về cuộc sống của những người đang sống chung với HIV hoặc chịu ảnh hưởng của HIV.
Và cuộc hành trình vẫn còn tiếp nối, và họ vẫn bước tiếp hành trình của cuộc sống đầy tự tin và hy vọng...