Nhắn gửi các y bác sĩ bệnh viện Bạch Mai đang gồng mình chống dịch: Lúc nào cũng là tuyến đầu trách nhiệm nặng nề nhất, cố lên Bạch Mai ơi!
- Y học 360
- 21:45 - 27/03/2020
Theo báo cáo của Bệnh viện Bạch Mai, đến ngày 24/3 đã ghi nhận 3 bệnh nhân mắc Covid-19 liên quan đến bệnh viện. Bệnh nhân 86 và bệnh nhân 87 là 2 nữ điều dưỡng của Bệnh viện Bạch Mai được xác định dương tính với SARS-CoV-2 vào ngày 19-20/3, hiện đang được điều trị tại Bệnh viện Bệnh Nhiệt đới T.Ư.
Chủ tịch UBND TP.Hà Nội Nguyễn Đức Chung cảnh báo trong phiên họp Ban Chỉ đạo phòng, chống dịch Covid-19 TP.Hà Nội: "Khả năng lây nhiễm Covid-19 hiện nay đang rất, rất lớn; không loại trừ những ngày tới sẽ có thêm nguồn lây nhiễm phát hiện ở cộng đồng, phát hiện ở Bệnh viện Bạch Mai". Theo ông Chung, bệnh viện Bạch Mai đang là một điểm nguy cơ bùng phát dịch cần cảnh báo.
Hiện Bệnh viện Bạch Mai đã phải dừng khám theo yêu cầu (thông thường tiếp nhận 1.500 bệnh nhân khám/ngày), dừng tái khám tại khoa, chỉ tiếp nhận các trường hợp cấp cứu, đóng cửa nhà tang lễ...
Trước tình hình bệnh dịch diễn biến phức tạp, trên mạng xã hội đang lan tỏa một bài viết gửi lời nhắn gửi đến các y bác sĩ đang làm việc tại bệnh biện Bạch Mai - nơi tuyến đầu đón các ca bệnh nặng, trách nhiệm lớn. Tác giả bài viết là chị Trần Mai Hương - một người từng được điều trị trong thời điểm "thập tử nhất sinh" tại bệnh viện.
Dưới đây chúng tôi xin trích nguyên văn bài viết để bạn đọc có thể cảm nhận sự khó khăn của những người làm việc trong ngành y lúc này, đặc biệt ở bệnh viện Bạch Mai trong thời điểm bệnh dịch đang diễn biến căng thẳng:
Ảnh chụp màn hình.
Bạch Mai ơi! Thương lắm! Cố lên!
5000 người phải xét nghiệm!!!
Nhìn bức ảnh này, thương chưa!
Thực ra ngay từ ngày đầu tôi đã biết là thế nào bệnh viện cũng có chuyện! Đặc biệt là Bạch Mai!
Người đông như thế!
Niềm hy vọng cuối cùng của những người bệnh nặng, bệnh lạ, không còn biết trông cậy vào đâu!
Tuyến cuối! Nói thì dễ! Nói thì nhẹ! Nhưng nếu ở đó không chữa được, thì thôi, không phải đi đâu nữa!
Tôi đã từng nằm ở đó trong trận ốm thập tử nhất sinh của đời mình! Nằm đúng nơi nặng nhất! Và đã được cứu sống!
Ban đêm, chính mắt tôi chứng kiến những ca trực bác sĩ không hề chợp mắt. Họ đã gọi bệnh nhân mở mắt như gọi người thân của mình.
Tôi cũng tận mắt chứng kiến họ hối hả suốt đêm tìm mọi cách cấp cứu bệnh nhân. Cả kíp trực chạy dồn chạy dập.
Tôi đã chảy nước mắt vì thương bác sỹ! Vất vả quá! Tận tình quá! Chẳng một lời kêu ca!
Nơi ấy, cũng là niềm hy vọng và nơi bấu víu cuối cùng của tất cả những ca khó khăn trên cả nước, bệnh viện nào gặp khó và cầu cứu là họ lại lên đường ngay!
Xin cứu viện? Chẳng ai hỏi vì sao lại gọi ngay Bạch Mai. Nào Yên Bái nào Hòa Bình... Không gọi họ thì gọi ai!
Trên những bức tường phòng cấp cứu và phòng bệnh, còn treo những bức ảnh một người bạn đã tự mình rửa, phóng và mang đến giúp tôi, trong phòng bệnh đặc biệt chằng chịt những dây rợ tôi từng nằm còn treo bức tranh in bài thơ của tôi làm kỷ niệm! Tôi và các bạn từng hòa chung nỗi lo và niềm vui!
Có các bạn tôi từng không sợ chết! Từng treo các bức tranh lên để bệnh nhân nặng ngắm nhìn, để tin yêu cuộc sống hơn! Để có chết cũng phải chết đẹp!
Các bạn của tôi ơi! Lúc nào cũng tuyến đầu! Lúc nào cũng là nặng nhất! Trên vai sao nhiều gánh nặng thế! Sao nhiều trách nhiệm thế! Dặn cẩn thận thì lại bảo đừng lo! Nghiệp rồi!
Thương lắm Bạch Mai ơi!
Ca bệnh nào cũng nặng mới dồn về đó! Nào khám nào hỏi bệnh tình nào cấp cứu! Tránh làm sao được! Tránh thì bệnh nhân trông cậy vào đâu!
Cố lên Bạch Mai ơi!
Cố lên cả ngành y đáng kính đáng trọng ơi!
Bạn em gái tôi viết :"Chắc là Chúa đã gửi họ đến đây"
Chúa đã gửi các bạn đến đây cứu giúp chúng tôi!
Chúa sẽ che chở cho các bạn!
Bài viết đã nhận được rất nhiều lượt chia sẻ và bình luận. Mọi người đều chung một cảm xúc xót xa, thương cho những y bác sĩ đang làm việc ngày đêm để cứu người.
Một người cũng làm việc trong ngành y bình luận: "Cảm ơn mọi người đã hiểu cho những nhân viên y tế như chúng tôi. Cả 2 vợ chồng tôi đều làm ngành y nên rủi ro trong dịch bệnh có lẽ sẽ gấp đôi người khác. Hôm qua 2 vợ chồng nói chuyện với nhau và có nói đùa với nhau rằng, trong thời dịch, thay vì câu nói “hôm nay mình ăn gì “ thì sẽ thay bằng câu “chiều nay mình có được về không nhà nhỉ".
Facebook Thi Sơn viết: "Thương cảm quá, có ốm đau mới hiểu hết tấm lòng và nỗi gian truân của ngành y, của những người ngày đêm lăn lộn với công việc: Cứu Người? Nơi tuyến đầu chống mọi loại dịch. Các bạn hãy kiên cường, cả đất nước cầu mong cho các bạn khỏe mạnh".
"Biết ơn vô cùng những cống hiến của các y bác sĩ vì sức khỏe của cộng đồng. Xin chúc các y bác sĩ, điều dưỡng luôn mạnh khỏe, chiến đấu hết mình với Covid-19. Nhất định chúng ta sẽ chiến thắng", Facebook Hoàng Hương viết.