Nếu lấy chồng là sự lựa chọn thì ai cũng có quyền "sửa sai"
- Bác sĩ
- 14:16 - 06/05/2020
01
Ngân và chồng cũ bên nhau từ những ngày chập chững lên thành phố, cùng nhau chinh phục cánh cổng trường Đại học. Cô từng có 1 tình yêu rất đẹp, mộc mạc và chân thành đúng nghĩa.
Cho đến khi 2 người ra trường đi làm, không có kẻ thứ ba cũng không có sự phản bội nào nhưng tình yêu đối với Ngân chẳng còn nồng nàn như trước. Ai cũng lao đầu vào guồng quay của cuộc sống với 1 mục đích: Làm thật nhiều tiền để lo cho tương lai sau này.
2 năm sau thì vợ chồng Ngân chính thức làm đám cưới trong sự hân hoan và chúc phúc của mọi người. Ngỡ tưởng tình yêu của cô sẽ bước sang 1 giai đoạn mới, tươi tắn và đẹp đẽ hơn nhưng không...
Kiên vô tâm, có phần ích kỉ lại gia trưởng. Anh làm ra kinh tế và bắt Ngân ở nhà thực hiện nghĩa vụ làm vợ, làm dâu. Yêu nhau bao năm mà giờ Ngân mới hiểu hết tính cách người nhà Kiên. Từ bố mẹ chồng đến em chồng, anh chị, không hiểu sao mọi người đều có thành kiến với cô. Không thể kể hết những điều tưởng chừng như quá nhỏ nhặt nhưng lại là nguyên nhân khiến Ngân bị trầm cảm sau này.
Kiên thường xuyên đi công tác, không ai có thể can thiệp vào công việc của anh. Kiên mặc định vợ ở nhà đã có bố mẹ, anh em nên cũng không 1 lần hỏi xem Ngân thực sự cần gì và nghĩ gì.
Xung đột lâu ngày như giọt nước tràn ly khi trước ngày đi đẻ, Ngân còn bị mẹ chồng bắt họp gia đình chỉ vì vài hành động nhỏ đối với cô em chồng đỏng đảnh. Trong khi đó, Kiên chỉ nghe lời người nhà mình, sẵn sàng "quay lưng" với vợ.
Đêm ấy, thức trắng ôm nỗi buồn tủi, uất ức 1 mình, đến 8h sáng thì Ngân rò ối, cơn đau đẻ quằn quại. Cứ như thế cô vào viện với khuôn mặt xanh xao, người không còn chút sức lực.
Ngân phải đẻ mổ, tình trạng sức khỏe cô rất yếu nhưng Kiên vẫn nghĩ đó việc rất bình thường mà đàn bà nào cũng phải trải qua. Chưa bao giờ Ngân cảm thấy cuộc hôn nhân này lại sai lầm đến thế.
02
Cô quyết định ly hôn khi con gái vừa tròn 1 tuổi. Những tháng ngày Ngân vui buồn bất chợt, liên tục sợ hãi, lo lắng, tâm tính bất thường thậm chí thường xuyên giấu chìa khóa vào tủ lạnh chính là dấu hiệu kinh khủng của căn bệnh trầm cảm sau sinh. Thời gian ấy, nhà chồng ai cũng nói cô điên, cho đến khi bác sĩ chỉ ra nguyên nhân bệnh tình của Ngân mà chồng cô còn không công nhận mình sai.
Ngân ra khỏi cuộc hôn nhân ấy với 1 tâm thế của kẻ thua cuộc, không tài sản, không công việc, chỉ có đứa con làm động lực duy nhất. Thời gian đó với Ngân cơ cực và khổ sở vô cùng. Ngoài khoản tiền 1 triệu rưỡi được Kiên chuyển khoản mỗi tháng hỗ trợ nuôi con, Ngân không nhận được bất cứ lời hỏi han nào.
Không lâu sau thì cô biết tin chồng cũ lấy vợ mới, hơn cô rất nhiều thứ. Ngân lại vô tình nghe nói, Kiên đồng ý ly hôn với cô cũng là vì áp lực gia đình. Anh tuyệt tình vì lý do: Không có vợ này lấy vợ khác nhưng bố mẹ thì chỉ có 1 mà thôi.
Nuốt cay đắng và đau đớn vào lòng, Ngân trở thành người phụ nữ mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Trước mắt cô chỉ có con và gia đình, đàn ông xung quanh có tốt đến mấy Ngân cũng không màng. Những tổn thương mà cô phải gánh chịu chẳng phải từ đàn ông mà ra sao? Giờ hà cớ gì vì đổ cho tuổi trẻ, vì sợ cô đơn mà Ngân vội vàng nắm nhầm 1 bàn tay khác?
Ly hôn đối với đàn ông có thể là sự giải thoát nhưng phụ nữ thì không. Dù có trôi qua bao năm tháng thì những vết thương trong quá khứ chắc chắn sẽ là kí ức không thể phai mờ. Nó nhạy cảm đến mức chỉ cần chạm nhẹ cũng đủ đau thêm nhiều lần nữa.
Những người phụ nữ bước ra khỏi "lâu đài" hôn nhân từng được dệt bằng "mộng vàng" sẽ luôn sử dụng cuộc hôn nhân trước đó làm tư liệu tham khảo khi họ có lựa chọn tiếp theo. Nhưng cũng có người như Ngân, không còn niềm tin, không còn đam mê, chỉ muốn được ở vậy với cuộc sống yên bình. Nếu có lúc nào cô đơn quá, họ sẽ yêu tạm 1 người, có thể nhanh chóng mà cũng có thể là lâu dài nhưng tuyệt nhiên tái hôn là điều họ không bao giờ nghĩ tới.
Đừng nói phụ nữ cố chấp hay tự làm khổ mình, vì phải trải qua mới hiểu được, không ai bị ngã đau mà muốn qua lại nơi nguy hiểm ấy thêm 1 lần nào nữa. Thà đứng yên còn hơn mạo hiểm bước tiếp không biết tương lai là thành công hay thất bại.
Nên phụ nữ đáng thương nhiều hơn đáng trách, có khi muốn đấy mà có quá nhiều nỗi sợ bủa vây, có quá nhiều trách nhiệm ràng buộc.
03
Anh đến bên Ngân trong 1 ngày chớm hạ. Cái nắng tháng 4 không quá gắt nhưng cũng đủ rám làn da. Nó giống cảm xúc của Ngân lúc ấy vậy. Vì anh như bước ra từ trong truyện cổ tích, yêu và thương cô vô điều kiện.
Ngân càng tránh né, anh lại càng sát cánh bên cô. Khoảng cách đủ vừa, đủ cho 2 trái tim ngập ngưng không dám đối diện rồi dằn vặt trong sự nhớ nhung, lưỡng lự.
Khi anh bày tỏ Ngân đã trả lời: "Em xin lỗi, anh rất tốt nhưng... Nếu chúng ta gặp nhau trước khi em kết hôn, có lẽ mọi chuyện sẽ khác".
Nhưng anh nắm lấy tay Ngân mà rằng: "Tại sao phải là gặp nhau sớm hơn? Anh yêu em của bây giờ - người phụ nữ cứng rắn được tôi luyện bản lĩnh từ những tổn thương đã chai sạn. Anh yêu em của hiện tại - bà mẹ đơn thân mạnh mẽ, biết hoàn thiện mình sau những đổ vỡ, hết lòng vì con cái, gia đình. Đã đúng người thì không có sai thời điểm đâu em ạ. Những luật định, rào chắn trong lòng em là do em tự tạo ra. Chồng cũ em không tốt không có nghĩa đàn ông trên đời này đều không tốt. Cuộc hôn nhân của em thất bại không có nghĩa em phải sống suốt đời trong cái quá khứ thất bại ấy. Niềm tin của em bị phản bội không có nghĩa cả thế giới quay lưng với em. Em có quyền yêu và được yêu, chỉ là em có muốn nắm giữ hay không thôi".
Ngân im lặng gạt nước mắt, cô không biết cảm xúc lúc này của mình là gì nhưng tuyệt đối cô sẽ không mủi lòng. Kiên đã từng là người tốt, yêu cô nhiều thế nào, có điều gì dám chắc anh sẽ không phải là phiên bản thứ 2 của chồng cũ cô sau này?
Vài ngày sau đó anh không xuất hiện trước mặt cô thường xuyên nữa. Có chút nhớ nhung nhưng Ngân vẫn tự dặn lòng, đây coi như là cơ hội tốt để họ kết thúc mối nhân duyên chẳng đi về đâu này.
Ngay chiều hôm ấy Ngân nhận được tin anh bị tai nạn. Cô lao như bay đến bệnh viện mà quên mất trên danh nghĩa cô chẳng là gì của anh. Nhìn anh xanh xao, chân tay băng bó Ngân mới khóc nấc lên như 1 đứa trẻ. Phải rồi, anh tốt với mẹ con cô như thế, sắt đá còn phải mềm nữa là người phụ nữ cô đơn lâu năm như cô.
"Anh không hứa sẽ yêu em trọn đời trọn kiếp hay làm cho em những điều lớn lao. Anh chỉ muốn khi chúng ta có thể tồn tại trên cuộc sống này, đừng ngần ngại yêu thương, đừng e dè sợ hãi. Em biết thứ đắt giá nhất trong quá khứ là gì không? Là những trải nghiệm, là việc ngày hôm nay em thấy mình cần phải trưởng thành và hạnh phúc hơn ngày hôm qua", anh nhìn cô mỉm cười.
Giờ thì Ngân đã hiểu, tái hôn không phải điều gì ghê gớm. Lầy chồng lần nữa chỉ thất bại khi chúng ta không biết quá khứ mình đã sai gì, vì sợ cô đơn mà vội vàng tìm 1 bờ vai. Hạnh phúc không phải cách lựa chọn mà là con đường chúng ta đang đi, phải nhìn về tương lai 1 cách tích cực thì hạnh phúc mới mỉm cười.