Không làm ra tiền, nhắm mắt nhìn vợ ngoại tình
- Y học 360
- 00:24 - 27/10/2015
ảnh minh họa
Mỗi lần thấy vợ về nhà với gương mặt phởn phơ, tôi biết cô ấy vừa hạnh phúc bên người tình. Cay đắng, tủi nhục ê chề nhưng tôi vẫn nín lặng. Cuộc đời tôi giờ chỉ lấy các con và gia đình làm niềm vui, bởi thế tôi nhắm mắt coi như không biết chuyện vợ cắm sừng.
Tôi từng là một người đàn ông cao ráo, khỏe mạnh, thậm chí còn được đánh giá là điển trai. Mặc dù tôi không làm ra quá nhiều tiền nhưng công việc hàng tháng cũng mang lại cho tôi một khoản thu nhập đủ để lo cho vợ con.Tai họa giáng xuống đầu tôi khi tôi bị bị tai nạn giao thông. Tôi mất đi đôi chân, phải ngồi xe lăn cả đời. Những tháng ngày đó, tôi không thể nào quên được. Tôi đã kiệt quệ, muốn quyên sinh vì mọi chuyện xảy ra đường đột quá sức chịu đựng của tôi. Nhưng cũng chính giai đoạn khó khăn đó vợ đã luôn ở bên tôi, giúp đỡ, động viên tôi vượt qua mọi chuyện.
Những tưởng đấy là may mắn mà tôi có được nhưng đúng là ở đời chẳng có chuyện gì tròn vẹn cả. Sau khi tôi khỏe lại, vợ tôi vay mượn khắp nơi mở cho tôi một cửa hàng nho nhỏ ở nhà để kinh doanh. Tiền thu về không đáng là bao nhưng chí ít nó cũng giúp tôi đỡ buồn, cảm thấy mình là người có ích. Ngoài công việc đó, tôi khó mà tìm được việc nào phù hợp với tình trạng sức khỏe của bản thân. Vợ chồng tôi có hai đứa con, một trai, một gái rất đáng yêu. Tôi lấy gia đình làm chỗ dựa nâng đỡ tinh thần cho mình trong những tháng ngày tuyệt vọng nhất.
Từ ngày tôi phải ngồi xe lăn, vợ tôi là trụ cột chính trong nhà. Cô ấy đi làm, còn tôi ở nhà lo cơm nước, dọn dẹp việc lặt vặt. Các con giờ đã lớn có thể tự đi học được nên mọi chuyện cũng không quá vất vả với tôi. Rồi tôi nghe người ta nói vợ tôi có bồ, tôi không tin. Làm sao tôi dám nghi ngờ vợ khi mà những tháng ngày khó khăn nhất của đời người cô ấy không hề bỏ rơi tôi.
Tôi trân trọng, yêu thương và bảo vệ cô ấy còn không được huống chi là ghen tuông, nghi ngờ vô lí. Nhưng rồi khi tôi tận mắt đọc những dòng tin nhắn hẹn hò người tình của cô ấy trong chiếc máy tính cá nhân mà cô ấy quên không mang đi, tôi mới chết lặng người. Tôi im lặng không nói ra bởi vì tôi thấy mình chẳng có quyền lựa chọn nào khác cả. Tôi muốn các con tự hào về gia đình mình, về người mẹ luôn sẵn sàng hi sinh cho bố. Tôi cần tổ ấm này, dù là một tổ ấm không toàn vẹn. Tôi không muốn các con tôi biết được sự thật sau khi cùng bố vượt qua khó khăn, mẹ chúng lại đi ngoại tình với người đàn ông khác. Chắc chắn các con tôi sẽ không thể chịu đựng nổi nỗi đau này.
ảnh minh họa
Đã hơn 5 năm rồi, tôi chấp nhận nhìn cảnh vợ mình “vui vẻ” bên ngoài và trở về nhà. Thứ hạnh phúc giả tạo mà tôi có ít nhất nó cũng bình yên. Có đôi lúc tôi hờn ghen, hậm hực thậm chí là cay cú nhưng cũng chẳng thể thay đổi được gì. Tôi không còn quyền lựa chọn. Điều tôi mong mỏi nhất là vợ tôi sớm quay về bên bố con tôi, khi mà các con chưa phát hiện ra chuyện về mẹ chúng. Còn tôi, tôi cam chịu nhìn vợ hạnh phúc trong vòng tay gã đàn ông khác!