THỨ SÁU, NGÀY 22 THÁNG 11 NĂM 2024 11:54

Hành trình của người mẹ sang Trung Quốc tìm xác con

 

 Cái chết nơi xứ người
Nguyễn Thị Hương (con gái chị Hòa) sinh ra và lớn lên trong cảnh gia đình thiếu hạnh phúc, không có tình yêu thương và sự quan tâm của người bố, người mẹ quanh năm “bán mặt cho đất, bán lưng cho trời” để mong kiếm đủ cái ăn. Cuộc sống vất vả, khó khăn nên khoảng 13 -14 tuổi, đang học dở lớp 6, Hương nghỉ học và quyết định đi làm ăn xa rồi lấy chồng cách đây khoảng 3 năm.
Chồng Hương quê ở Thanh Hóa, thuộc típ người thích đua đòi, lêu lổng, nên chẳng bao lâu 2 người đã sống cảnh ly thân. Lúc con trai 1 tuổi, Hương phải gửi mẹ nuôi giúp để tiếp tục đi làm ăn xa, thi thoảng mới có tiền gửi về nuôi con.
Trước Tết Nguyên đán Bính Thân chừng 1 tháng, chị Hòa nhận được điện thoại của con gái báo tin sẽ tìm đường sang Trung Quốc làm ăn.

Chị Trần Thị Hòa đau đớn khi kể về cái chết của con gái.

Chị Hòa can ngăn, nhưng Hương chỉ ậm à, ậm ừ cho qua chuyện, và mấy ngày sau gọi về cho mẹ thông báo đã sang đến Trung Quốc, đang tìm mối làm ăn và Tết sẽ sắp xếp về quê thăm mẹ, thăm con.
Trước Tết mấy ngày, Hương gọi điện báo không về được, sẽ gửi một ít tiền để mẹ sắm Tết và nuôi cháu nhỏ. Mấy lần, chị Hòa nhờ người ra thị trấn kiểm tra  thẻ ATM, nhưng đều không thấy khoản tiền con gái chuyển về.
Suốt mấy ngày Tết, chị Hòa gọi điện cho con gái, máy đổ chuông, không có ai trả lời, tiếp tục những ngày sau gọi, nhưng không có tín hiệu liên lạc nữa. Không lâu sau, xóm trưởng tìm gặp chị Hòa và thông báo tin dữ: “Cháu Hương gặp nạn ở Trung Quốc, có người vừa gọi điện về báo”. Chị không tin con gái có thể chết, chỉ có thể là vượt biên trái phép đang bị giam giữ hoặc gặp chuyện xích mích với ai đó mà thôi.
Mấy tuần sau vẫn không có tin gì của con gái, nhờ anh em và bạn bè của Hương tìm kiếm trên mạng xã hội Facebook cũng không thấy. Người ta bày cách cho chị tìm đến Bộ Ngoại giao để xác minh thông tin. Tại đây, chị nhận được thông báo Nguyễn Thị Hương bị đâm một nhát dao giữa bụng, được đem vào viện cứu chữa, nhưng không qua khỏi, hiện tại thi hài đang được giữ tại Công Thanh, thành phố Triều Châu, tỉnh Quảng Đông (Trung Quốc).
Và hành trình tìm xác con
Có người khuyên chị Hòa đằng nào thì con gái cũng đã mất, hãy để bên kia họ tự xử lý. Nhưng lương tâm người mẹ không cho phép chị làm thế, bằng mọi giá phải đưa bằng được con gái về. Với quyết tâm ấy, chị xoay xở, vay nặng lãi được 120 triệu đồng rồi ra Hà Nội đổi nhân dân tệ. Đắn đo mãi, cuối cùng chị quyết một mình sang bên kia biên giới tìm xác con, hy vọng sẽ gặp được người tốt giúp đỡ.
 Máy bay hạ cánh lúc trời sắp tối, loay hoay chưa biết phải làm thế nào thì chị Hòa gặp một nhóm thanh niên người Việt sang đây làm ăn. Những người đồng hương này đã giúp chị bằng cách gọi một chiếc taxi chở về lãnh sứ quán Việt Nam tại Quảng Châu. Đêm đã khuya, chị đành ngủ ở hành lang đợi sáng mai.

Chị Trần Thị Hòa bên bàn thờ con gái Nguyễn Thị Hương. 

Hôm sau, một nhân viên lãnh sứ quán có tên là Thiện giúp chị hoàn tất thủ tục và chỉ đường đến Quảng Đông, cách đó chừng 500km. Nhưng không có người phiên dịch chắc sẽ không thể giải quyết được công việc. Cuối cùng, người nhân viên tên Thiện lại giúp chị bằng cách liên hệ với một thanh niên người Việt tên Thịnh. Mẹ Thịnh từng bị lừa bán sang Trung Quốc, Thịnh sang tận đây tìm và ở lại với mẹ, hiện anh đang làm phiên dịch cho Công an Thành phố Triều Châu (Quảng Đông).
Thịnh ra tận bến xe đón chị Hòa về đồn Công an để giải quyết giấy tờ ngay trong đêm, rồi thuê phòng khách sạn rẻ tiền cho chị nghỉ. Về cái chết của con gái, chị Hòa chỉ nắm được thông tin ít ỏi, do mâu thuẫn với một người bạn Việt Nam trong nhóm, xảy ra cãi cọ và người đó đã dùng dao đâm dẫn đến cái chết của Nguyễn Thị Hương.
Sáng hôm sau, công an sở tại đưa chị đến điểm đang ướp xác con gái. Nhìn thấy xác con, người mẹ khóc nức nở, đất trời như quay cuồng. Đến chiều, họ lại dẫn chị đến đài hỏa táng rồi đưa cho chị bình tro xương còn ấm nóng. Sắp sửa ngã quỵ, nhưng đây là đất khách quê người, phải gượng dậy để đưa con gái về quê.

Chị Hòa phải nai lưng hái chè kiếm tiền trả số nặng vay nặng lãi để sang Trung Quốc đưa tro cốt con gái về quê.

Số tiền chị Hòa mang theo chỉ đủ ¼ chi phí để giải quyết công việc (thanh toán viện phí, tiền bảo quản thi thể trong 45 ngày và các chi phí liên quan). Không có cách nào khác, chị đành chia sẻ với Thịnh, người đồng hương tốt bụng trình bày với công an sở tại và được họ chấp nhận số tiền của chị mang theo. Biết chị không còn tiền về, Công an Thành phố Triều Châu quyên góp được 2.000 nhân dân tệ (tương đương 7 triệu đồng) để làm lộ phí. Cuối cùng, tro cốt của Nguyễn Thị Hương đã được đưa về đất mẹ, nơi cô cất tiếng khóc chào đời và sống những năm tháng tuổi thơ ngắn ngủi.
 Chị Hòa đứng dậy, tiến lại phía bàn thờ của Hương để thắp mấy nén nhang, rồi òa khóc nức nở. Khi hết cơn xúc động, chị chia sẻ: “Bây giờ, tôi phải tranh thủ ra hái chè cho kịp nhập vào chiều nay, để có tiền trả nợ lãi, tiền lãi mỗi ngày phải trả đến hàng trăm nghìn đồng, lại còn phải nuôi cháu nhỏ...”.

Theo baonghean.vn

CÙNG CHUYÊN MỤC
Xem theo ngày
Tin nên đọc
Báo dân sinh
Báo dân sinh
Báo dân sinh