Hà Nội thu đang về
- Y học 360
- 14:03 - 31/08/2020
Yêu Hà Nội là yêu cả những giờ tan tầm khi phố xá bỗng trở nên chật hẹp bởi vô vàn xe cộ chen chúc. Khoảng thời gian kiên nhẫn nhích dần từng chút một mong về nhà kịp bữa cơm chiều dường như mang lại cơ hội được nhìn ngắm lâu hơn từng hàng cây, góc phố. Hòa mình vào dòng người xe tấp nập, đi giữa những con người mà ta không quen, dẫu chưa một lần trò chuyện mà sao vẫn thấy gần gũi, thân thương đến thế.
Thanh âm của phố phường, tiếng còi xe inh ỏi, mùi xăng dầu ngai ngái nồng nồng lại là thứ thi vị rất riêng của quê nhà. Mỗi lần dừng xe trước ngã tư chờ đèn đỏ, được đắm chìm trong giọng ca ngọt ngào bất tận của Hồng Nhung "Hà Nội mùa thu, cây cơm nguội vàng, cây bàng lá đỏ, nằm kề bên nhau, phố xưa nhà cổ, mái ngói thẫm nâu…" thấy sao lòng nhẹ bẫng và an yên.
Dù những tòa nhà cao tầng vẫn cứ nối nhau mọc lên từng ngày nhưng bầu trời Hà Nội không vì thế mà bớt trong xanh. Dù những xô bồ, nhọc nhằn của cuộc sống mưu sinh vẫn từng giờ đè nặng lên tâm trí nhưng mùa thu trong mắt người Hà Nội chẳng vì thế mà bớt dịu dàng.
Và dù cho ai có khăng khăng Hà Nội đã đổi thay nhiều lắm thì ta vẫn có thể thức dậy thật sớm, một sáng thu, đi dạo vòng quanh hồ Gươm, ghé quán phở nghi ngút khói trong con hẻm nhỏ, vẫn có thể dừng chân tại một tiệm sách quen Đinh Lễ hay lang thang trà đá vỉa hè, để thấy Hà Nội không hề ồn ã, bon chen như vẻ ngoài của nó mà vẫn bình yên, sâu lắng tựa những ngày xưa rất xưa.