THỨ SÁU, NGÀY 22 THÁNG 11 NĂM 2024 07:01

Chồng đi ngoại tình vì vợ sinh con gái

Chồng đi ngoại tình vì vợ sinh con gái

Bố mẹ chồng em là công chức đã về hưu, trên chồng còn một chị gái là bác sĩ, đã lấy chồng. Phải nói rằng nhìn vào gia đình nhà em hết sức cơ bản, đều là những người có trình độ học vấn cao và có vị trí nhất định trong xã hội. Tuy nhiên, ở quê quán, nơi mà chồng em được sinh ra và lớn lên, ý nghĩa của dòng họ, dòng tộc rất quan trọng.

Là trưởng họ, bố mẹ chồng em luôn được mọi người trong dòng tộc kính nể, từ việc lớn đến việc nhỏ của dòng họ đều phải thông qua ý kiến của bố chồng em. Nhưng, bên cạnh đó, phần trách nhiệm trên vai cũng không hề nhỏ. Kế thừa truyền thống của cha ông đi trước, là con là cháu trong dòng họ, phải luôn hiếu thảo và xây dựng dòng họ ngày càng lớn mạnh. Ngoài ra, trưởng họ là người phải lo hương hỏa, chăm sóc cho nhà thờ họ chu đáo. Ngày lễ, ngày tết, ngày giỗ phải chuẩn bị thật là chu đáo.

Ngày yêu chồng em bây giờ, em cũng được nghe anh nói đến những điều này, nhưng khi ấy vì đang say đắm trong tình yêu, em thấy mọi chuyện đều thật đơn giản.

Qua bao nhiêu năm, không ai chê trách được bố mẹ chồng em điều gì. Ngoài ra, ông bà đã hoàn thành “xuất sắc” nhiệm vụ quan trọng nhất đó là sinh được con trai nói dõi– thế hệ tiếp theo lo hương hỏa cho cả dòng họ – và đứa cháu đích tôn ấy chính là chồng em bây giờ.

Xét về vai vế trong dòng họ, chồng em cũng có “chức” cao lắm. Mỗi lần về quê đi đâu cũng có người chào, người hỏi, ăn thì luôn được ngồi mâm trên, bàn bạc thì toàn chuyện to lớn.

Khi chúng em kết hôn, câu chúc nhiều nhất của mọi người có lẽ là sớm sinh con trai nối dõi. Khi ấy em cũng hiểu đó vừa là mong muốn của mọi người, lại cũng vừa là nhiệm vụ mà chồng em bắt buộc phải hoàn thành. Bản thân em khi ấy có hơi lo một chút nhưng vẫn tự tin rằng mình sẽ sinh được con trai.

Khi bầu bí đứa thứ nhất, em được chồng chiều chuộng lắm. Anh giành làm hết mọi việc, không cho em đụng tay vào việc gì. Khi ấy, việc quan trọng nhất mà em phải thực hiện đó là nghỉ ngơi và dưỡng thai thật tốt.

Thời gian dần trôi đi, lúc em bầu được 5 tháng, chồng bắt đầu thúc giục đi siêu âm giới tính. Dù chẳng muốn nhưng em cũng đành phải chiều chồng mà đi đến bệnh viện.

Khi bác sĩ thông báo là một cô công chúa xinh xắn, đáng yêu, mặt anh bỗng xìu ngay xuống, suốt dọc đường đi về nhà anh chẳng cười, chẳng nói lấy một câu.

Thấy anh như vậy em cũng cảm thấy buồn lắm. Dù đã động viên anh con nào thì chẳng là con nhưng anh vẫn cứ như vậy. Thấy vợ buồn, ăn không ngon miệng, ngủ không yên giấc, anh cũng thương. Anh nói với em là: “Thôi con đầu lòng là con gái cũng được, nhưng nhất định đứa thứ hai phải là con trai đấy”.

Khi con gái tròn 2 tuổi, chồng em gợi ý sinh tiếp bé nữa. Nghĩ thương chồng, em cũng đồng ý luôn. Lần này khác với lần trước. Chúng em lên kế hoạch sinh con rất tỉ mỉ, có nhờ cả bác sĩ chuyên khoa tư vấn. Nào thì thức ăn bổ dưỡng, rồi thời điểm hoặc các tư thế quan hệ đặc biệt để giúp vợ chồng em dễ thụ thai con trai nhất.

Vài tháng sau em mang thai, lần này vợ chồng em giấu mọi người, chúng em đi siêu âm sớm hơn nhưng lại vẫn là con gái. Vì thai còn nhỏ nên bác sĩ cũng chưa dám khẳng định chắc chắn hoàn toàn nhưng chồng em buồn bã, chán nản ra mặt. Mấy ngày liền cứ đi làm về là anh bỏ đi uống rượu đến tận 1, 2 giờ sáng.

Một hôm, anh về nhà sớm hơn thường lệ, giúp vợ đi chợ, nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa. Cứ nghĩ rằng anh đã thay đổi suy nghĩ nhưng thật không ngờ, tối hôm ấy, khi vợ chồng đang ngồi xem phim cùng nhau, anh bỗng đưa ra ý kiến muốn em bỏ cái thai đi. Nghe xong em rất giận, bỏ lên phòng nằm khóc một mình. Còn anh vẫn kiên trì thuyết phục em ngày này qua ngày khác, đủ mọi lý do hợp tình hợp lý được anh đưa ra. Cuối cùng lại một lần nữa em làm theo ý của anh.

Vài tháng sau khi bỏ đứa bé, chúng em bắt đầu lên kế hoạch tiếp tục có thai. Tuy nhiên lần này sức khỏe em hơi kém nên cái thai dọa sảy suốt. Bác sĩ nói rằng, em phải hết sức giữ gìn, tránh hoạt động mạnh bởi nếu lần này thai mà bị hỏng, em sẽ rất khó có con tiếp.

Thấy vậy, em kiên quyết không đi siêu âm giới tính nữa, mặc cho chồng giở mọi ‘thủ đoạn’, từ thuyết phục, năn nỉ đến dọa nạt.

Hơn 9 tháng mang thai trong nơm nớp lo sợ cuối cùng ngày lâm bồn cũng tới. Khi nghe bác sĩ thông báo tin vui rằng mẹ tròn con vuông, con gái em chào đời khỏe mạnh, và tin buồn em vĩnh viễn không thể sinh thêm con được nữa khiến nước mắt em tuôn rơi. Hạnh phúc xen lẫn xót xa. Em mừng vì con khỏe mạnh, nhưng buồn khi không biết tương lai gia đình sẽ đi về đâu.

Nghe mọi người nói lại, sau khi nghe bác sĩ thông báo là con gái, chồng em đã bỏ về nhà luôn mà không thèm vào nhìn con lấy một lần. Em tủi thân vô cùng nhưng vẫn cố gắng giấu đi giọt nước mắt.

Khi em xuất viện về nhà, chồng em thường xuyên vắng nhà và hay cáu gắt với vợ. Bọn trẻ lớn lên trong sự lạnh nhạt của bố. Chỉ cần chúng làm sai hoặc không vừa ý anh điều gì, anh sẽ chì chiết ngay “Một lũ vịt giời vô dụng”.

Nhiều lúc em cũng thương anh lắm vì phải chịu áp lực từ bố mẹ, họ hàng. Đã thế mỗi lần có giỗ chạp, lễ tết hay có việc gì đó cần phải về quê, anh thường bị khích bác, chê bôi: “Không đẻ được con trai thì ngồi mâm dưới”, “Không đẻ được con trai là kém cỏi”, hoặc xúi giục anh đi kiếm một thằng cu bên ngoài.

Đau lòng hơn nữa khi bố mẹ chồng suốt ngày than vãn và mắng vợ chồng em là bất hiếu, không biết đẻ. Ông bà bắt chúng em phải sinh bằng được thằng cháu đích tôn để ông bà nở mày nở mặt, nếu không, ông bà sẽ từ mặt vợ chồng em.

Thời gian vừa qua, vợ chồng em luôn trong tình trạng căng thẳng, bầu không khí u ám bao trùm lên khắp gia đình. Chồng em thường tụ tập bạn bè, uống rượu nhiều hơn, đã thế còn hay đi cả đêm không về.

Ngày hôm qua, lại cũng thật là tình cờ em phát hiện ra một sự thật đau lòng. Lâu nay em chẳng bao giờ để ý đến điện thoại của chồng, bỗng hôm qua anh đi tắm, để máy trên nóc tủ lạnh, em đang nấu nướng trong bếp thấy chuông báo tin nhắn đến kêu liên tục bèn tò mò mở ra xem. Đó là tin nhắn của một cô gái gửi đến với những lời lẽ hết sức tình tứ và âu yếm. Lần mò đọc những tin nhắn gửi đến và đi cũ hơn, em phát hiện ra chồng và cô ta đã qua lại với nhau được một thời gian rồi. Cô ta là sinh viên năm cuối đang thực tập tại công ty anh.

Để điện thoại vào chỗ cũ, em lặng lẽ lên phòng nằm. Anh tắm xong, vợ chồng con cái vẫn ăn cơm bình thường. Dường như anh chẳng nhận ra sự khác lạ của em mà chỉ vừa ăn vừa cắm cúi nhắn tin. Em buồn lắm, chắc có lẽ anh đang bắt đầu công cuộc tìm kiếm “thằng cu chống gậy” bên ngoài. Em phải làm sao đây? Chẳng lẽ lại nhắm mắt làm ngơ mặc cho chồng ngoại tình? Thực sự em cảm thấy bế tắc vô cùng.

Theo Tạp chí Phụ nữ

CÙNG CHUYÊN MỤC
Xem theo ngày
Báo dân sinh
Báo dân sinh
Báo dân sinh