Bi kịch của cô gái lấy chồng không đăng kí kết hôn
- Y học 360
- 12:19 - 20/01/2016
Hùng rất yêu Hoa còn Hoa thì không. Trước đây cô có yêu một chàng kĩ sư xây dựng, nhưng giữa hai người dường như “có duyên mà không có phận” nên không thể đến được với nhau. Bố mẹ cô chê nhà anh xa, hoàn cảnh không “xứng đôi vừa lứa” nên nhất quyết không cho lấy, dù có chuyện gì xảy ra.
Hai người chia tay nhau, Hoa buồn bã trong một khoảng thời gian rất dài và cô cự tuyệt tất cả những người đàn ông xung quanh theo đuổi cô, kể cả Hùng – người đã đằng đẵng bám đuôi cô từ rất lâu. Người ta nói vẫn đúng, “đẹp trai không bằng chai mặt”. Dù cô không đếm xỉa gì đến Hùng nhưng anh vẫn quan tâm từng bước đi của cô. Một phần cảm động, một phần vì nỗi buồn cũng đã nguôi ngoai, cô mềm lòng trước Hùng và nhận lời làm người yêu anh – yêu với một tâm lí có phần gượng ép.
Hùng cùng quê với Hoa, không đến mức nhà “sát vách”, nhưng cũng chỉ vài trăm mét là chạm đến cửa nhà nhau. Do quen nhau từ trước, bố mẹ biết nhau nên chỉ vài tháng sau Hùng và Hoa đã tiến hành hôn lễ. Hùng biết cuộc hôn nhân này đối với Hoa là gượng ép, nhưng vì yêu cô nên anh vẫn chấp nhận cưới. Có lẽ quá mù quáng trong tình yêu nên khi Hoa đề nghị không đăng kí kết hôn để “dễ bề giải quyết” nếu sau này có xảy ra chuyện gì, Hùng cũng chẹp miệng chấp nhận. Hoa chẳng thể ngờ được, chính yêu cầu này đã đưa có đến nhiều bi kịch trong cuộc sống.
Hình minh họa.
Lấy chồng, sau ba tháng Hoa có bầu. Được một thời gian cô đi siêu âm thì biết được đó là con gái. Dù không có tình yêu với người chồng mới cưới, thif đứa con vẫn là niềm hạnh phúc của cô. Nhưng cô chẳng ngờ được khi đem “tin vui” này nói với bố mẹ chồng và chồng, thứ cô nhận được chỉ là sự hờ hững.
23 tuổi, không còn sớm khi lập gia đình, nhưng biết con gái vẫn còn trẻ con nên trước khi gả con, bố mẹ Hoa có dặn nhà thông gia quan tâm, dạy bảo con gái nhẹ nhàng nếu có gì không phải. Điều cô không thể ngờ được là trước mặt bố mẹ đẻ cô, bố mẹ chồng luôn tỏ ra xởi lởi, quan tâm đến “dâu hiền”. Đặc biệt, họ luôn mồm, luôn miệng nói lời ngọt nhạt: “Đã là dâu nhà này tôi coi nó như con cái trong gia đình, các bác đừng có lo”. Thế nhưng sau lưng họ lại chẳng coi cô như con cái trong nhà.
Đặc biệt, khi biết cô mang bầu con gái, bố mẹ chồng càng trở nên lạnh nhạt với cô hơn. Cô làm bất cứ việc gì, họ đều khó chịu ra mặt. Trong bữa ăn, họ còn nói bóng gió rằng cô là đồ đàn bà không biết ăn biết ở, không biết cả… đẻ. Cay nghiệt hơn, họ còn nói thẳng với cô: “Chúng tôi chỉ nhận cháu trai chứ không nhận cháu gái”.
Buồn bã, day dứt, cay đắng… Cô gầy sọp đi. Người ta có bầu thì được chăm sóc, mập lên, đằng nay nhìn Hoa còi cọc, xanh xao như tàu lá chuối. Trước áp lực của bố mẹ chồng, chồng cô cũng không có động tĩnh gì. Thậm chí, từ sau khi cưới, Hùng với Hoa chẳng khác gì “người dưng nước lã”. Dù đối với bố mẹ vợ, anh ta vẫn khoác mác là một chàng rể tốt. Nhưng với Hoa, ngoài việc chạm mặt nhau một lần trong bữa cơm tối thì hầu như hai người chẳng nói với nhau câu gì, không giúp nhau việc gì.
Không có đăng kí kết hôn coi như mọi ràng buộc giữa cô với chồng, gia đình nhà chồng đều là con số 0. Bụng mang dạ chửa đứa con 3 tháng tuổi, bố mẹ cay nghiệt, chồng hờ hững. Hoa chẳng biết phải làm sao. Cô nên tiếp tục chịu đựng cuộc sống khổ ải hay nói chuyện với bố mẹ đẻ? Liệu bố mẹ cô có tin con gái mình khi trước mắt họ, gia đình nhà chồng đều rất tốt?