62 điều về giáo dục gia đình của người Đức đã bồi dưỡng nên những đứa trẻ tự giác kỉ luật
- Bác sĩ
- 16:08 - 19/05/2020
Làm cha mẹ là một công việc cần tới sự chuyên nghiệp, nhưng nhiều bậc cha mẹ lại không có chuyên môn đó.
Kinh nghiệm của các bà mẹ Đức trong việc giáo dục con trẻ trước giờ luôn nhận được những đánh giá rất cao. Sự nghiêm khắc của người Đức là quá rõ ràng, theo bạn sự lớn mạnh của cả một dân tộc, nó đến từ đâu?
Câu trả lời là: giáo dục.
Đối với các bà mẹ Đức: Thay vì la hét tới rát cổ họng, chi bằng hãy trở thành tấm gương; quy tắc quan trọng hơn nuông chiều, và dạy dỗ bằng hành động quan trọng hơn dạy dỗ bằng lời nói.
Dưới đây là 62 quy tắc nuôi dạy con của người Đức, và cách họ nuôi dạy ra những đứa con kỷ luật tự giác, hãy suy ngẫm xem chúng ta đã làm được bao nhiêu!
01
Những vấn đề và đối sách mấu chốt trong công việc làm mẹ của người Đức
Q1: Con cái bừa bãi, quên trước quên sau, phải làm sao?
Bài ca "3 không" của mẹ Đức: không nhắc nhở, không giúp đỡ, không quản.
Q2: Con cái tiêu tiền hoang phí?
Món quà tặng cho con – sổ hóa đơn. Tiêu nhiều bao nhiêu, trừ đi bấy nhiêu. Dạy con cái rằng, mỗi đồng mỗi cắc các con tiêu đều là cha mẹ vất vả làm ra.
Q3: Con cái không ngoan ngoãn ăn uống?
Giáo dục "chết đói" của các bà mẹ Đức: Không ăn uống tử tế, được thôi, vậy thì nhịn đói cho chừa!
Q4: Con nhỏ giành đồ chơi?
Ai tới trước thì chơi trước, nếu không thì đừng chơi! Dạy con cái rằng xã hội không có công bằng tuyệt đối, chỉ có quy tắc và thứ tự.
Q5: Con cái câu giờ không chịu đi ngủ?
Đặt ra thời gian cho cả nhà, tuyệt đối không thỏa hiệp. Ba mẹ phá vỡ quy tắc, con cái cũng sẽ xem nhẹ quy tắc.
Q6: Con tôi yêu rồi?
Các bà mẹ Đức tôn trọng tình yêu của con cái, bởi lẽ yêu và được yêu cũng là một năng lực vô cùng đáng quý
02
10 quy tắc ứng xử trong công việc làm mẹ của người Đức
1. Không hộ con cái, năng để chúng tự làm.
2. Con cái có 10 khuyết điểm, ba mẹ phải chịu trách nhiệm cho 5 trong số đó.
3. Muốn giáo dục con cái, cha mẹ trước tiên phải là tấm gương.
4. Nói với con: ngã rồi thì phải tự mình đứng lên.
5. Đừng bao giờ gieo hạt giống bạo lực vào tâm hồn con trẻ.
6. Học cách tranh luận, là bước đầu tiên để trưởng thành.
7. Học cách yêu và được được yêu là một loại năng lực đáng quý.
8. Để con trưởng thành trong va vấp, chứ không phải lớn lên trong bao bọc.
9. Đừng lấy kinh nghiệm của bản thân áp đặt lên cảm nhận của con cái.
10. Dạy con rằng: xã hội không có tuyệt đối công bằng, chỉ có quy tắc và thứ tự.
03
8 trách nhiệm và quy tắc lớn trong công việc làm mẹ của người Đức
Nhiệm vụ 1: năng lực quan trọng hơn thành tích
Để con cái trở thành một cá thể độc lập và hoàn chỉnh
Con cái không phải là phụ kiện đính kèm của cha mẹ, càng không phải là người thay cha mẹ thực hiện ước mơ dang dở của họ.
Muốn giáo dục con cái, trước tiên phải đối xử với con như một cá thể độc lập, và hoàn chỉnh.
Quy tắc 1: Con cái giống hoa cũng giống cây to, cần được bảo vệ nhưng càng cần được va chạm. Tri thức chết và năng lực sống, cái gì cũng phải biết.
Quy tắc 2: Thành tích học tập tốt, nhưng năng lực còn quan trọng hơn, vật nuôi là giáo viên tốt nhất – dạy con cái yêu cuộc sống, yêu thương động vật, cũng là một hình thức học tập.
Quy tắc 3: Còn nhỏ có thể ở cùng động vật, lớn lên sẽ có thể ở cùng người khác, có một tấm lòng biết yêu thương, chăm sóc những người yếu đuối và sự lương thiện, còn quý hơn cả vàng! Hãy chăm sóc những sinh mạng yếu đuối hơn mình.
Quy tắc 4: Dệt nên các kết thúc khác nhau cho các câu chuyện, rèn luyện cho con trẻ kỹ năng tư duy logic và sử dụng bộ não để vượt qua khó khăn và giải quyết vấn đề.
Quy tắc 5: Học thói quen lịch sự từ bàn ăn, bồi dưỡng lễ nghi và phép lịch sự cho chúng mọi lúc mọi nơi.
Quy tắc 6: Buông tay, là bài học đầu tiên về tự lập! Cái gì mình có thể tự mình làm được, tuyệt đối đừng nhận sự giúp đỡ từ người khác.
Quy tắc 7: Đừng giúp con quá nhiều, năng "để" con làm hơn.
Quy tắc 8: Bảo vệ môi trường, không chỉ nên là khẩu hiệu! Hãy mang nó vào cuộc sống thường nhật, để con cái ngay từ nhỏ đã được giáo dục về việc yêu và bảo vệ môi trường tự nhiên.
Quy tắc 9: Tin tưởng vào cảm nhận và năng lực phán đoán của con cái, đừng lấy kinh nghiệm của mình ra lấn át cảm nhận của chúng.
Nhiệm vụ thứ 2: giáo dục bằng hành động quan trọng hơn giáo dục bằng lời nói
Nói về giao dục con cái, có một câu nói rất hay rằng: thay vì hét rát cổ bỏng hỏng, chi bằng hãy trở thành tấm gương.
Ba mẹ khi yêu cầu con cái làm gì đó, bản thân mình trước tiên hãy làm tốt, nếu không bạn sẽ không có quyền yêu cầu con cái làm như vậy.
Quy tắc 10: Có giàu có tới đâu, cũng cần phải tránh những lãng phí không cần thiết, dạy con cái rằng: chi tiêu không cần thiết thì chính là lãng phí, mấy chục ngàn cũng là lãng phí!
Quy tắc 11: Đọc sách là nền tảng giúp con cái hình thành nên sự độc lập.
Quy tắc 12: Ngã xuống rồi, hãy tự mình đứng dậy. Phải có trách nhiệm với bước đi đầu tiên. Nói với con cái rằng: đây là trách nhiệm của con! Con cái xảy ra vấn đề gì, chúng phải tự chịu trách nhiệm.
Quy tắc 13: Lấy bản thân làm tấm gương, tuân thủ quy tắc, bắt đầu từ những việc nhỏ nhặt nhất như không vượt đèn vàng. Việc có nhỏ tới đâu cũng phải làm gương. Ba mẹ có ngay thẳng, con cái mới chính trực.
Quy tắc 14: Một phút hay một giây thì đó cũng là muộn. Ba mẹ muộn một phút cũng đều hãy xin lỗi con cái, vì con cái, ba mẹ bắt buộc phải học cách đúng giờ, tôn trọng thời gian.
Quy tắc 15: Nói được phải làm được! Phải giữ lời với con cái, đừng tùy tiện hứa lung tung, "mẹ ơi, mẹ không giữ lời hứa" … Ba mẹ nói lời giữ lời, con cái mới biết giữ chữ tín.
Quy tắc 16: Trở thành khách quen của thư viện – đọc sách là sự giáo dục lãng mạn nhất, nó mở ra cánh cửa tri thức to lớn cho con trẻ.
Quy tắc 17: "Trang trí" nhà cửa bằng âm nhạc đẹp đẽ là cách tuyệt vời nhất để con cái thích âm nhạc, giáo dục âm nhạc một cách tinh tế, cha mẹ thích, con cái cũng sẽ thích.
Quy tắc 18: Cả nhà hòa thuận mới giáo dục ra được một đứa trẻ có tính cách ôn hòa, đừng bao giờ gieo hạt giống bạo lực vào tâm hồn con trẻ.
Nhiệm vụ thứ 3: tôn trọng tốt hơn quyền uy
Đừng coi thường, cũng đừng dung túng, hãy để con trẻ phát triển một cách tự nhiên.
Mong con cái trở thành người tài giỏi là điều mà ba mẹ nào cũng muốn, vì vậy có rất nhiều ba mẹ luôn áp đặt suy nghĩ của mình lên con cái, dạy con mà không phân chia hoàn cảnh, không để ý xem lòng tự tôn của con cái liệu có bị tổn thương hay không.
Quy tắc 19: Yêu con thì phải để con biết rằng nó không phải là được nhặt về hay là con hàng xóm… "Mẹ yêu con không?" Yêu thì phải nói, phải bày tỏ ra, hãy để con cái biết điều đó.
Quy tắc 20: Coi thường, lớn tiếng mắng mỏ, thiếu nhẫn nại, sẽ chỉ khiến con cái cảm thấy áp lực hơn, xem con cái là một cá thể, đối xử bình đẳng và tôn trọng với chúng.
Quy tắc 21: Không can thiệp, khích lệ nhiều hơn, để con chủ động học tập.
Quy tắc 22: Dù con có phạm lỗi cũng không được tùy tiện trách mắng.
Quy tắc 23: Khích lệ con cái tranh luận với người lớn.
Quy tắc 24: Tôn trọng quyền phát ngôn của con trẻ, thấu hiểu suy nghĩ của chúng, khi nói chuyện với con cái, hãy ngồi xổm xuống và nhìn vào mắt chúng.
Quy tắc 25: Thứ nên cho con trẻ là tình yêu thương chứ không phải tổn thương, yêu và được yêu là điều vô cùng quý báu.
Quy tắc 26: Tôn trọng tình yêu của con cái.
Quy tắc 27: Thiếu sự trừng phạt, là giáo dục không hoàn chỉnh.
Quy tắc thứ 4: "chịu khổ" quan trọng hơn "được chiều"
Va vấp vừa phải là sự rèn luyện tốt nhất cho con trẻ.
So với những quốc gia khác, trẻ em Đức có khả năng chịu đựng vấp ngã mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Cha mẹ người Đức làm sao để khiến con cái mình trở nên mạnh mẽ như vậy?
Trại rèn luyện là một pháp bảo – để con trẻ trải qua những hoạt động huấn luyện khó khăn và vất vả.
Có thể bạn cho rằng như vậy là nhẫn tâm, nhưng cha mẹ Đức lại cho rằng đó là tình yêu với con cái. Bởi lẽ, yêu con, là phải biến con trở nên mạnh mẽ hơn.
Quy tắc 28: Để con cái trưởng thành từ trong vấp ngã chứ không phải lớn lên trong bao bọc, rèn luyện cho mình sự dũng cảm và mạnh mẽ, có vậy mới có thể bảo vệ được bản thân.
Quy tắc 29: Không để con làm việc nhà, là hại chứ không phải yêu! Hãy để con trẻ biết rằng trên đời này không có cái gì gọi là ngồi mát ăn bát vàng.
Quy tắc 30: Để con trẻ biết những mặt tối của cuộc sống để chúng học cách tự bảo vệ mình.
Quy tắc 31: Giáo dục "chết đói" của người Đức: không ăn uống cho tử tế, vậy thì nhịn đói cho chừa!
Quy tắc 32: Tặng con cái món quà trưởng thành: thử đi du lịch một mình.
Quy tắc 33: Con cái có 10 khuyết điểm, ba mẹ phải chịu trách nhiệm 5 trong số đó, khen ngợi ưu điểm nhưng cũng đừng quên xem lại những thiếu sót.
Quy tắc 34: Để con chịu khổ một chút, lớn rồi mới không phải chịu khổ.
Quy tắc 35: Vừa quần áo có thể giữ ấm, nhiều quá ngược lại sẽ trở thành gánh nặng.
Nhiệm vụ thứ 5: quy tắc tốt hơn nuông chiều
Khoan dung nhưng không thao túng, đặt ra quy tắc hiệu quả hơn so với việc chỉ giáo dục bằng lời nói đơn thuần.
Quy tắc 36: Đặt ra quy tắc, đồng thời kiên trì tới cùng, để con cái làm theo những gì đã được thỏa hiệp, đó mới quan trọng.
Quy tắc 37: Việc mà con có thể tự làm, ba mẹ đừng giúp.
Quy tắc 38: Hành động và lời nói của ba mẹ thống nhất, con cái mới tuân thủ quy tắc. Đối xử với con cái, có hai nguyên tắc: trước tiên là quy tắc, sau là không thỏa hiệp.
Quy tắc 39: Tạo ra khái niệm "có thể và không thể, được và không được".
Quy tắc 40: Xã hội không có công bằng tuyệt đối, chỉ có quy tắc và thứ tự.
Quy tắc 41: Ba mẹ phá quy tắc, con cái cũng sẽ xem thường nguyên tắc.
Quy tắc 42: Lễ phép không tự nhiên mà có, mà là do giáo dục mà ra.
Nhiệm vụ thứ 6: "chăn thả" tốt hơn "nuôi nhốt"
Cái này không được, cái đó không phải, vậy thì làm sao có thể tạo ra một đứa trẻ tốt?
Trong mắt ba mẹ, con cái là hạt giống, và chúng phải phát triển thành một cây đại thụ
Trong quá trình phát triển thành cây lớn, người làm vườn phải nỗ lực rất nhiều, chẳng hạn như trau dồi khả năng tự chăm sóc của trẻ, nuôi dưỡng tính cách và thói quen tốt cho trẻ, khích lệ trẻ, nuôi dưỡng thói quen chủ động phấn đấu…
Quy tắc 43: Dạy con độc lập, không được "thương, không nỡ".
Quy tắc 44: Bồi dưỡng thói quen tốt, là bồi dưỡng ra tính cách tốt, bắt đầu từ những việc nhỏ nhặt nhất.
Quy tắc 45: Nói với con cái, đừng tính toán chi li hay để tâm những chuyện vụn vặt. Dạy con cách tha thứ, khoan dung, rốt cuộc thì ai sai ai đúng? "Tha thứ" chính là câu trả lời.
Quy tắc 46: 10 điểm là tiến bộ, một điểm cũng là tiến bộ, con à, con không dốt, chỉ là con chưa học được mà thôi.
Quy tắc 47: Khích lệ và khẳng định là mưa sương và ánh nắng cần thiết cho quá trình phát triển, dạy con rằng: hãy làm chủ nhân của chính mình.
Quy tắc 48: Nếu con cái dám lớn tiếng nói "không", bạn nên vui và khích lệ chúng, dám thể hiện suy nghĩ của bản thân, dám từ chối yêu cầu (vô lý) của người lớn cũng là một loại năng lực.
Quy tắc 49: Đừng bao giờ đánh đồng khiên tốn và thể hiện vào làm một, để con cái học cách thể hiện bản thân, dạy con dám đứng lên, dám hát, dám nói trước đám đông.
Nhiệm vụ thứ 7: tự do quan trọng hơn hạn chế
Dành cho con không gian độc lập, con mới có thể phát triển hết khả năng của chúng.
Đối với cha mẹ Đức, con cái là một cá thể độc lập, chúng không phải phụ kiện đính kèm của cha mẹ, cũng không phụ thuộc vào cha mẹ, chúng có không gian và suy nghĩ riêng.
Quy tắc 50: Nhìn thấy ưu điểm của con mình thì cũng phải nhìn được ra ưu điểm của con nhà người ta. Nhớ rằng, mỗi một đứa trẻ đều là độc nhất vô nhị, so sánh hai đứa trẻ sẽ khiến chúng mất đi cái tôi cá nhân.
Quy tắc 51: Đừng so sánh khuyết điểm của con mình với ưu điểm của con nhà người ta, đánh giá thấp chúng, điều này sẽ khiến tự tin của chúng quay về con số 0. Đừng hạ thấp con mình, thay vào đó khích lệ con học hỏi từ bạn.
Quy tắc 52: Tránh xa các phương pháp giáo dục so sánh, nuôi con theo cá tính của chúng, mỗi một đứa trẻ có một phương pháp nuôi dạy khác nhau.
Quy tắc 53: Năng cho con không gian tự do, học cách có trách nhiệm với chính mình, cha mẹ xem trộm nhật kí của con, đồng nghĩa với việc xâm phạm đời tư và sự tự do của chúng! Để con gần gũi với thiên nhiên, "thả" chúng, tầm mắt của chúng sẽ càng rộng lớn hơn.
Quy tắc 54: Con cái cần được "chăn thả" chứ không phải "nuôi nhốt"
Quy tắc 55: Trước khi đưa ra quyết định, phải suy ngẫm, sau khi đưa ra quyết định phải chịu tách nhiệm, để con cái tự mình quyết định, tự mình chịu trách nhiệm, tự mình làm chủ, có chủ kiến riêng.
Nhiệm vụ thứ 8: "tự chế" tốt hơn "khống chế"
Dạy con trẻ quản lý chi tiêu ngay từ khi còn nhỏ, dạy chúng cách tiết kiệm con lợn đầu tiên của mình.
Tự mình quản lý tiền của mình, thay vì để cha mẹ kiểm soát.
Không tiêu tiền bừa bãi, kể cả chơi trò chơi cũng phải tiết kiệm.
Quy tắc 56: Thay vì cho nhiều tiền, chi bằng dạy con cách tiêu tiền.
Quy tắc 57: Trải nghiệm thị trường đồ cũ, cho trẻ em học cách giao dịch thông thường, để trẻ trải nghiệm quá trình mua bán.
Quy tắc 58: Lãng phí trong trò chơi là lãng phí trong thế giới thực, "Con có biết một cây hỏa tiễn đó có giá bao nhiêu không?", chơi cũng phải tranh thủ cơ hội giáo dục.
Quy tắc 59: Để con có "tài khoản tiết kiệm" của riêng mình, dạy con quản lý chi tiêu ngay từ khi còn nhỏ.
Quy tắc 60: Dạy con biết rằng, mỗi đồng tiền con lãng phí đều là tiền ba mẹ vất vả kiếm ra.
Quy tắc 61: Trước khi mua gì hãy nghĩ cho thật kĩ, tiêu hết tiền rồi không được xin thêm, đưa con đến ngân hàng để con cảm nhận không khí tích tiền, học cách khống chế ham muốn, nói với con rằng: Tiêu mỗi một đồng tiền đề phải suy nghĩ cho kĩ.
Quy tắc 62: Lúc nhỏ tiêu sài hoang phí, lớn lên sẽ không biết tiết kiệm, đưa con tới ngân hàng, mục đích là để con có ý thức và khái niệm về việc tiết kiệm.